5/3/11

Chút ngẫu hứng cho Những ngày Tươi Mới...


                       Hẹn hò

            P.S: Ông già tặng H.L

Em trách tôi: Anh chẳng biết Hẹn hò!
Anh cười xòa cho nỗi buồn vơi vợi
Chẳng biết nói sao trong ngôn từ trẻ tuổi
Những trầm thăng vượt quá tuổi đôi mươi

Anh sinh ra tuổi đã vốn một trăm
Những hẹn hò không trần gian thường nhật
Lại chợt nhớ lúc rơi vào vực thẳm
Và hẹn hò với Số mệnh, Thiên tri…

Em chê tôi: Già trước tuổi mất rồi!
Anh cười phá cho mắt em nhíu lại
Cho nụ cười ngấn lên tươi mới
Bướng bỉnh xưa tìm lại với người nay

Em đã nghe anh kể suốt trưa này
Cạn cả ly café nâu đá
Tràn cả nắng mật ong trên gió hạ
Đang chớm sang trong ánh mắt em trong

…Anh giật mình:
Ta hò hẹn phải chăng?!...









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét