6/9/11

Viết cho Anh

Một ngày đã trôi qua, một ngày với nhiều cảm xúc lẫn lộn. Hạnh Phúc, vui, và cả những nốt trầm...

Những cái bắt tay, và cả những cái nắm tay thật chặt, những ánh nhìn, tất cả cũng không nói hết những điều sâu lắng trong trái tim.
Hôm nay là ngày vui của Anh! Và hơn hết mọi đám cưới khác, tôi dành tất cả tấm chân tình chúc phúc cho Anh Chị, với niềm tin luôn vững vàng với Anh, đã được củng cố theo thời gian...


Tàn tiệc, anh em hội ngộ. Có người dăm tháng, có người cả một năm, cũng có kẻ đã 2 năm lưu lạc nay mới ngồi lại với nhau gần như đông đủ. 1,2,3 Zô! Hasaico! Hasaico. Khi tất cả các anh Zô như vậy, tôi vẫn ngần ngừ, vì tôi từng cộng tác với Hasaico chứ chưa bao giờ biên chế, cũng chưa chính thức nhận lương Hasaico...Một công trình kiến trúc, một tác phẩm đầy sống động, dồn nhiệt huyết đã dừng lại cuộc phiêu lưu, dành nguồn năng lượng cho một tòa lâu đài mới! Tôi không tự tin khi nâng cốc cùng đội ngũ chiến binh Hasaico, nhưng tôi biết, hiểu và tin rằng với tình yêu tôi dành cho Hasaico, cho người đứng đứng đầu khai sinh và chấm dứt nó, cả những con người đứng đây, thì tôi được phép coi mình là một phần nào đó của Hasaico.
Có những thứ mà chúng ta không thể quên, đó là hạnh phúc, những khoảnh khắc mà đôi khi người ta chỉ có một lần duy nhất được cảm nghiệm trong đời...

Trong suốt tiệc cưới và tiệc vui sau đó, tôi đã nhiều lần muốn nói với anh nhiều hơn, song rồi lại hoãn...Chúng tôi, sau tiệc cưới có đứng tám chuyện với nhau. Có người đùa vui, vì có lẽ nhiềm phải tính hài hước đến bất ngờ của Sếp ngày xưa, có kẻ thầm mong cho anh có thêm cả sự may mắn bên cạnh tài năng và ý chí, song dù là gì đi nữa, thì trong mỗi anh mắt đều ánh lên sự ngưỡng mộ về một tài năng, một người lãnh đạo trẻ xuất sắc, song hơn hết, lại là sự kính nể đối với một người Anh đã dìu dắt, chỉ bảo mình tận tình, dù là trong công sở hay ngoài bàn nhậu vỉa hè. Anh là vậy!

Với tôi, Anh là người Thầy, khai sáng cho tôi nhiều điều của tôi đi tìm đường, tìm cách cất những bước chân chập chững đầu tiên của người mới lớn, của kẻ trưởng thành!
Với tôi, Anh là một người anh trai, chỉ bảo từng điều nhỏ, mà có những điều nhỏ trong ấy chưa bao giờ ai khác có thể thay thế!
Với tôi, tôi vinh hạnh là một người bạn của Anh, là những lúc 2 anh em ngồi uống bia trong một quán sân vườn, hay ghé qua nhà anh và thường thức một vài món chị Lan tự biên tự biện. Nhâm nhi, và lại nghe anh tâm sự, trong lời tâm sự có nhiều nhắn nhủ và nhiều bài học quý cho tuổi lập nghiệp!

Trong cuộc đời này, không ai sinh ra lại mong mình bị dồn vào gian khó, nhưng cuộc đời cũng có những gian khó đủ viết nên những điều kì diệu. Anh là một điển hình như vậy, it nhất là trong tôi, và ít nhất là trong một sự nỗ lực phi thường, tự học, dám làm, và biết mơ những giấc mơ để ngày nào cũng luôn Hạnh Phúc, và chia sẽ sự Hạnh Phúc ấy cho Anh Em, gia đình, cộng sự, khách hàng và cả xã hội!

Trằn trọc, cuối cùng tôi cũng có thể nhìn vào ánh sáng của ngày mới và mỉm cười, vì đã thổ lộ được những điều thôi thúc trong trái tim!
Là lời chúc mừng, chúc phúc, cũng thay cho lời tri ân của một người Em tới Anh!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét