4/8/13

Vì sao BẠN nên chơi trò KIM CƯƠNG BLITZ?!

BÀI HỌC CÔNG VIỆC TỪ TRÒ CHƠI KIM CƯƠNG BLITZ

Posted by Người Bay

Ngoài nghe gọi, nhắn tin và Facebook, tôi dùng Iphone chủ yếu để chơi Kim Cương. Tôi chẳng hiểu ma lực nào mà tôi chơi mãi ko chán. Tôi tự hỏi mình chơi Kim Cương có gì hay đâu. Tốn thời gian. Ấy vậy mà tôi thích. Lạ.
Cơ mà càng chơi tôi càng thấy cái trò này nó có nhiều cái thú vị, để tôi có thể học hỏi và áp dụng và cố gắng hơn công việc.

1.  Những lúc chơi tôi tự hỏi mình là tại sao mình lại chơi miệt mài để phá được thành tích cũ. Ôi, khỏi nói mỗi lần máy báo "ờ niu hai sờ co" (a new high score) là tôi mừng và tí tởn như thế nào. Quái. Sao chơi trò này thì thích thú thế. Cứ cố gắng phá thành tích bằng được. Trong công việc mà như thế thì tốt phải biết. Mải miết ko chán để đạt được cái mình mong muốn.

2. Trò này rất hay. Hay ở chỗ nó rất dở. Như các trò khác, nếu người chơi tốt, thì sẽ được cộng thêm thời gian. Cơ mà trò này, cứ đúng 1 phút là 1 phút. Anh có chơi giỏi đến mấy cũng chỉ có vỏn vẹn 60 giây để cố gắng hết sức. Đừng hỏi cái cảm giác hồi hộp khi từng giây trôi qua nó như thế nào. Cứ mất đi một giây là mất đi một cơ hội ghi điểm. Thế ra cái sự dở ở chỗ không cộng thêm thời gian cho người chơi giỏi lại mang lại một cái sự rất hay là cảm giác hồi hộp đến không ngờ. Hồi hộp khi từng giây qua đi để cố gắng đạt kết quả tốt nhất. Đó cũng là một phương pháp có thể áp dụng để làm việc. Cứ cho một hạn định thời gian. Càng ngắn càng tốt. Tất nhiên là không ngắn quá để chưa kịp bắt đầu đã hết giờ. Và cho mọi nhân viên 1 khoảng thời gian như nhau. Để tất cả nhân viên nhận thức được quỹ thời gian ít ỏi của mình, ko lãng phí từng giây phút trôi qua. Từ đó nỗ lực đạt kết quả tốt nhất. 
Có lần tôi giao việc cho một nhân viên tìm dịch vụ đặt ăn đám cưới và hẹn báo cáo sau 3 ngày. Và đến hạn bạn ấy kết quả trả về là 2 cái thực đơn. 3 ngày để tìm ra 2 cái thực đơn với rất nhiều lý do vì sao mà không có kết quả tốt hơn. Sau đó tôi đưa cho bạn nhân viên ấy tên của 6 nhà hàng, và đề nghị bạn ấy phải lấy được thực đơn của 6 nhà hàng này trong vòng 1 buổi. Kết quả bạn ấy đã làm xong. Sau 2 tiếng, trả về 6 cái thực đơn. Sức ép thời gian là một phương pháp làm việc rất hay, và có thể áp dụng được trong nhiều trường hợp.

3. Gút (Good) Cứ mỗi lần tôi ghi điểm liên tiếp trong thời gian ngắn nhất là điện thoại lại khen ngay. Gút. Ôi nghe khoái lắm chứ. Có khi tập phản ứng nhanh nhạy hết cỡ để được khen. Cái được khen nó thật là quan trọng biết bao. Nghe sướng lắm cứ bảo bản thân là cố lên cố lên. Trong công việc cũng rất cần khen ngợi lẫn nhau. Vậy nên đừng bao giờ tiếc một lời khen nhé.

4. Thớt ti se cần (30 seconds) Chỉ còn 3o giây nữa thôi, Hết một nửa thời gian rồi. Nhanh lên nào. Vội vàng lên nào. 30 giây cuối nhanh lắm. Đến game còn biết nhắc nhở và hối thúc người chơi như thế cơ mà. Tôi nhớ lần làm luận văn tốt nghiệp, tôi nhác nhớn mãi ko chịu nộp bài. Đến khi thầy hướng dẫn cáu lên bảo em định không tốt nghiệp hả, còn 1 tuần nữa thôi. Em còn định chờ đến bao giờ. Thế là tôi mới cong đít ngồi làm. Thế đấy. Cái sự nhắc nhở về thời gian làm việc có tác dụng hối thúc không ngờ.

5. Bảng vàng thành tích. You 216,350 vượt qua Walnut 15,000 và đang dẫn đầu. Cái sự vinh danh kết quả này ngoài tác dụng ngợi khen còn giúp bản thân biết được kết quả hiện đang có được là đến đâu, để biết nhìn vào và vượt qua ngưỡng ấy.

Thế cứ bảo vì sao tôi thích trò chơi kim cương. Được có cơ hội công bằng để ghi điểm trong thời gian như nhau (60 giây), được cổ vũ động viên khi chơi tốt (Good), được nhắc nhở về thời gian (30 seconds), được vinh danh khi đạt thành tích vượt trội (A new high score). Các bạn có thích "được" như thế không.

Theo Blog Bò cạp cô đơn
8:41pm 4 August 2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét