4/9/13

Tuyệt vọng

 Trần Đình Hoành

Chào các bạn,
Jesus in Gethsemane
Người ta nói rằng có người có thể thành Phật ngay trong đời sống này và coi như không bao giờ có thể làm sai điều gì nữa, tức là vượt hoàn toàn ra khỏi vòng cai trị của trượt chân, vấp ngã, xung động…
Mình nghĩ rằng điều đó có lẽ chỉ có một lần trong vài ngàn năm hay vài mươi ngàn năm.
Một vị thầy tâm linh lớn khác của thế giới, trước khi trút hơi cuối cùng trên thập giá đã thốt lên một cách tuyệt vọng: “Eloi, Eloi, lema sabachthani?”, có nghĩa là “Hỡi cha, hỡi cha, sao cha lại bỏ rơi con?” (Mk 15:34; Mt 27:46).
Đây là lời thở than của một người tự nhận là con Thượng đế, làm sứ mệnh Thượng đế sai khiến, và thở than với cha mình trước khi lìa đời.
Một lời thở than tuyệt vọng, như một mũi tên sắt, xuyên qua hàng tỉ trái tim con người trong suốt hơn 2 ngàn năm lịch sử.
Thật là tội nghiệp.
Nhưng lời thở than tuyệt vọng đó của vị thầy có nhiều môn đệ nhất ngày nay lại là lời nói cho mình thật nhiều hy vọng và hứng khởi:
Nếu đại sư phụ, biết sứ mệnh khó khăn của mình, biết trước mình sẽ phải chết như thế nào, mà rốt cuộc vẫn cảm thấy cô đơn và tuyệt vọng như thế, thì con người nhiều đắng cay, muộn phiền và tuyệt vọng của mình vẫn còn rất nhiều hy vọng vươn lên. Chẳng có gi mà phải stress vì cái tôi thiếu tĩnh lặng của mình.
Cố gắng tĩnh lặng, nhưng nếu lâu lâu hụt hẫng và tuyệt vọng, thì ta… vẫn còn thuốc chữa.
Chúc các bạn luôn hy vọng.
Mến,
Hoành
© copyright 2013
Trần Đình Hoành
Permitted for non-commercial use
www.dotchuoinon.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét