9/6/14

MỞ KHO TÀNG CỦA BẠN

Chào các bạn,
Hãy đọc lại truyện Thiền “Mở kho tàng của bạn”:
    Mazu_DaoyiDaiju đến thăm thiền sư Baso ở Trung Quốc. Baso hỏi: “Anh tìm gì?”
    “Giác ngộ,” Daiju trả lời.
    “Anh có kho tàng riêng của anh. Tại sao tìm bên ngoài?” Baso hỏi.
    Daiju thắc mắc: “Kho tàng của tôi ở đâu?”
    Baso trả lời: “Cái anh đang tìm là kho tàng của anh.”
    Daiju mừng rỡ! Kể từ đó Daiju luôn luôn nói với bạn bè: “Mở kho tàng của anh và dùng nó.”



Giác ngộ ở trong ta?  
 Không.
Tâm nguyên thủy trong sáng của ta ở trong ta. Đó là tâm giác ngộ. Và tâm này đã bị che mờ bởi tham sân si ngã mạn, nói chung là những cái “chấp” ta có, những cái ta bám cứng vào tạo thành màn vô minh che con mắt trí tuệ của ta.
“Vô chấp” không chấp vào đâu, không “trụ” vào đâu thì màn vô minh không còn nữa và tâm nguyên thủy trong sáng lộ diện, đó là giác ngộ.
Giác ngộ không phải là có thêm được gì mới, mà là “bỏ đi” các thứ cũ mà mình ôm ấp.
“Bỏ đi” không có nghĩa là “vất đi” điều gì, mà chỉ là “không chấp” vào điều gì nữa. Như là tiền, trước khi thì khư khư ôm tiền và luôn tìm cách kiếm tiền kể cả khi ăn ngủ. Bây giờ, vẫn cầm tiền, vẫn kiếm tiền, vẫn tiêu tiền, nhưng mục đích chính là giúp đời và thái độ thì có tiền cũng được không có cũng được, mọi sự tùy duyên, chẳng có gì mà phải “chấp” vào tiền.
Cầm tiền trong tay mà chấp, và cầm tiền trong tay mà không chấp, là hai thái độ hoàn toàn khác nhau của tâm tham sân si và tâm giác ngộ.
Sự khác biệt đó là chấp và vô chấp, không phải là giữ tiền hay vất tiền đi.
Vẫn có mọi sự, vẫn cầm mọi sự, và không dính vào đâu, không chấp vào đâu, đó là vô chấp, vô trụ.
Đó là giác ngộ.
Chúc các bạn luôn vô chấp.
Mến,
Hoành
© copyright 2014
Trần Đình Hoành
Permitted for non-commercial use
www.dotchuoinon.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét