6/10/13

Tâm thư gửi tân sinh viên

Tâm thư gửi tân sinh viên
(Ghi lại nội dung diễn thuyết cho tân sinh viên tại ĐH Thủy Lợi, 3/10/2013)

Xin chào tất cả các bạn,
Tôi là Linh, họ tên đầy đủ là Đặng Duy Linh.
Ai là sv năm 1, xin vui lòng giơ tay. Cảm ơn các bạn, tại sao tôi lại hỏi điều đó. Không phải vì tôi k biết điều đó, nhưng tôi muốn các bạn nhớ thật sâu sắc rằng: các bạn ngồi ở đây, đúng, tất cả các bạn, là những người đã đánh bại và may mắn hơn 750 nghìn bạn học sinh thpt khác, để có mặt ở đây.


Các bạn tự hào vì điều đó k? Còn tôi, tôi thấy vinh dự vì được gặp những gương mắt sáng nhất của đất nước tại đây.
Nghĩa là khi tôi hỏi lại điều đó, tôi muốn tất cả các bạn dành 1 tràng pháo tay thật lớn để tôn vinh chính mình. Người thành công là người tự tin, dám thể hiện và biết tôn vinh giá trị của bản thân!

Cách đây gân 10 năm, chính xác là năm 2006, tôi cũng là tân sinh viên như các bạn. Và tôi từ Nghệ An ra HN, mang theo 1 hành trang rất gọn nhưng cũng rất lớn.
1 chiếc ba lô, một trí tò mò không giới hạn về thế giới ở phía trước, và không thể thiếu là 1 khát vọng, háo hức vô bờ. Bạn nào cũng mang theo những cảm xúc hạnh phúc đó khi biết tin đỗ đại học, vui lòng giờ tay. Hãy dành 1 tràng pháo tay nữa để chúc mừng chúng ta.
Có nhiều cột mốc làm thay đổi cuộc đời của tôi, mà đầu tiên là 1 cuộc gặp mà tôi không bao giờ quên. Tại tòa nhà 101 Láng Hạ, tầng 10.
1 người cô họ của tôi, lần đầu tôi gặp, là doanh nhân có hỏi tôi rằng:
- Ước mơ của cháu là gì.
Các bạn có ước mơ không? Bạn nào có ít nhất 1 ước mơ, xin giơ tay để tôi biết. Cảm ơn các bạn. Trong cái hành trang đó, cái mà tôi nói là khát vọng, tức là tôi ám chỉ về những giấc mơ lớn đấy, các bạn ạ.
Tôi có ước mơ, nhưng không biết các bạn thì thế nào, còn tôi ở thời điểm đó, đã trả lời câu hỏi đó rất nhiều lần, nhưng trong nhật ký của mình. Vì chưa ai hỏi tôi câu đó cả.
Tôi vẫn nhớ ánh mắt khi cô nhìn tôi, cười khuyến khích và hỏi tôi về ước mơ.
Tôi nghiêm túc và nhìn thẳng vào mắt cô, nói rằng:
- Cháu muốn trở thành 1 giám đốc.
Và sau đó cô cười, làm tôi chột dạ. Câu trả lời quá ngớ ngẩn ư.
Cô nói với tôi 1 câu rất ngắn đã bắt đầu thay đổi cuộc đời tôi:
- Từ ngày mai, cháu lên cty. Cô sẽ dạy cháu về nghề giám đốc.
Các bạn hiểu cảm giác của tôi không? Từ lúc bước vào thang máy xuống và tôi k đi bus mà lang thang đi bộ về nhà hơn 2km. Tôi cảm giác lâng lâng. Với tôi, đó chính là cánh cổng trường vĩ đại nhất mà tôi được vào học.
Cánh cổng trường thứ 1, đó là 1 trường đại học, cũng là nơi đã có nhiều tác động tích cực thúc đẩy tôi, giúp tôi thay đổi. Đó chính là cánh cổng trường Đại học Thủy Lợi. (Vỗ tay)

Sau ngày đó, tôi đi học về nghề giám đốc. Làm rất nhiều việc, song song với học tiếng Anh, vì cty tôi thực tập đó làm về xuất nhập khẩu. Mỗi tháng tôi được nhận 600 nghìn đồng, tương đương 2 triệu VNĐ bây giờ.
Khoảng 4 tháng sau đó, một ngày tôi được gọi vào phòng GĐ bằng 1 cung cách quan trọng. Cô nói khá nhiều, nhưng tôi chỉ nhớ 2 câu mà thôi.
- Linh ạ, giám đốc là 1 nghề không dạy được. Mà cháu chỉ có thể tự học được. Cháu rất khá!

Câu nói đó ngay lập tức khắc vào óc tôi đến bây giờ. Các bạn ạ, sự quan sát, trải nghiệm của chính các bạn là chìa khóa mở ra mọi thứ. Tất cả các yếu tố xung quanh rất quan trọng, nhưng chỉ với vai trò hỗ trợ, khi mà bạn muốn thay đổi, học hỏi và thành công mà thôi.

Và câu nói thứ 2 sau đó là:
- Cháu bị cho nghỉ việc.
Thưa các bạn, đó cũng là lần duy nhất đến nay, tôi bị cho nghỉ việc. Còn lại thì chủ yếu là tôi...cho người khác nghỉ việc mà thôi.

Xin giới thiệu với các bạn, tôi đang là chủ tịch Cty cổ phần S-WAY VIỆT NAM, 1 tổ chức giáo dục, đào tạo và phát triển con người.

Xin hỏi các bạn ở đây, bao nhiêu bạn có 1 ước mơ rõ ràng mang theo mình vào giảng đường ĐH?
Khá nhiều, chúc mừng các bạn. Vì ở thời điểm của tôi, 80% sinh viên không nghiêm túc nghĩ tới ước mơ, chứ chưa nói tới việc thực thi nó.
Có thể, tôi biết, ước mơ đó và ngành bạn đang học có thể khác nhau ít hoặc nhiều. Nhưng hãy luôn nhớ rằng: các bạn là những người trẻ, các bạn cần mơ, phải mơ, dám mơ và sống với ước mơ của mình!
Năm nhất, tôi tự nhận mình là 1 kẻ kiêu hãnh, vì tôi có 1 nền tảng vững chắc để có thể thích nghi trong môi trường mới. Tôi ở trong top sinh viên học tốt của lớp, và có 1 cuộc sống khá thoải mái.

Sang năm thứ 2, tôi trở thành 1 kẻ thất bại thay vì 1 kẻ đầy kiêu hãnh.
Các bạn có biết 3 giấc mơ tồi tệ nhất của sinh viên là gì không?
Các bạn tưởng tưởng, khi chúng ta đang đi trên con đường bằng phẳng, bỗng đâu xuất hiện một cô gái, khiến chúng ta ngây ngất, rồi bỗng đá đít ta, ta thành kẻ thất tình. Rồi kéo chúng ta trở thành kẻ học hành chểnh mảng, và tiêu pha vô độ.
Bụp! Các bạn đổ sụp xuống. Bạn sẽ làm gì khi thất bại?
Bạn vội vã đứng lên để không ai nhìn thấy?
Bạn nằm sụp xuống khóc lóc và rên rỉ vì tình cảnh đau thương của mình. Kiểu nghe nhạc sến ấ
Khịt khịt, hình như có con ruồi nào nó ị ở đây thì phải?
Thực ra, bạn đừng quá quan trọng việc ai đó sẽ nghĩ chúng ta thế nào, và đừng bị tập trung vào cảm giác tồi tệ đó.
Vì đơn giản, bước đầu tiên trong HÀNH TRÌNH THÀNH CÔNG, đó chính là VẤP NGÃ, ĐỨNG DẬY, VẤP NGÃ ÍT HƠN, ĐỨNG DẬY, và càng ngày chúng ta càng vững vàng hơn. Thì chúng ta nhận ra 1 điều rằng: vấp ngã chính là phép loại suy những CON ĐƯỜNG KHÔNG THÀNH CÔNG.
Cũng giống như tình yêu vậy, hẹn hò với 1 cô gái k thành công, k có nghĩa là chúng ta thất bại. Mà đơn giản là chúng ta đang làm 1 phép thử đó mà thôi. Nên các bạn gái cũng đừng trách các bạn nam đa tình, vì chính các bạn gái cũng âm thầm thử để tìm các chàng trai phù hợp với mình.
Tin tôi đi, tôi có kinh nghiệm gần 20 lần thử hẹn hò mà chưa lần nào thành công cả. Tôi vẫn là FA.

Thực ra, bản chất của việc chúng ta k thành công là vì thế này các bạn ạ.
Thứ 1, chúng ta không thực sự hiểu rõ về thiên bẩm của mình, tức là năng khiếu, năng lực của bản thân mình.
Thứ 2, chúng ta chưa tìm thấy lý tưởng sống của mình. Tôi muốn nói đến đam mê, ước mơ và mục tiêu rõ ràng của mình. Những năm đầu đời, việc thay đổi mục tiêu và ước mơ là điều dễ hiểu.
Tôi gặp vấn đề với cả 2 điều hành, tôi thích kinh doanh nhưng tôi lại tự lựa chọn thi vào Thủy Lợi.
Và vì vậy ước mơ của tôi không được nuôi dưỡng, ươm mầm ngay từ đầu. Vấn đề không quá quan trọng, nếu tôi tiếp cận được các phương pháp tư duy tích cực, và phương pháp học tập hiệu quả.
Tôi luôn nghĩ rằng mình không đủ khả năng tự học kinh doanh, rồi nào là học kỹ thuật nặng nề lắm,...
Không phải, các bạn ạ.
Các bạn hoàn toàn có thể theo đuổi, sống và thực thi ước mơ của mình. Nếu các bạn có 1 tinh thần tích cực, ý tôi là luôn luôn tích cực!

Bạn không thể chọn ngày mai sẽ mưa hay nắng, cũng như đường đời suôn sẻ hay nhiểu thử thách, chông gai. Bạn chỉ có thể và rất may bạn có quyền để chọn thái độ sống của mình rằng TA TÍCH CỰC.
Hãy giữ nụ cười trên môi luôn tươi mới và ước mơ rạo rực trong tim, trên mỗi chặng đường đi!

Diễn Giả Đặng Duy Linh 

Facebook: www.facebook.com/nguoibay

(Còn nữa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét